Mình học tiếng Tây Ban Nha 4 năm nhưng lười đọc sách tiếng Tây. Duy chỉ có thơ Pablo Neruda thì đọc hoài không chán. Ông là nhà thơ Chile, đoạt giải Nobel Văn học năm 1971. Ông hay viết về tình yêu, ý hay mà lời đơn giản. Hôm nay có việc lục lại mấy cuốn sổ tay, thấy vài bản dịch Pablo Neruda từ xưa, mình tổng hợp lại thành một post để giới thiệu đến các bạn. Trước hết sẽ là hai câu thơ lẻ, phần dưới là hai bài hoàn chỉnh. Anh muốn làm cho em điều mùa xuân làm với cây hoa đào. trích từ bài Juegas todos los dias Anh yêu em như người ta yêu những điều đen tối/ Trong bí mật, giữa bóng tối và linh hồn trích từ bài Soneto XVII EM YÊU, NẾU ANH CHẾT VÀ EM KHÔNG CHẾT (Amor mío, si muero y tú no mueres) […] Như bụi trong bông lúa mạch, như cát trong sa mạc hoang vu, Thời gian, những dòng nước đi hoang, và cơn gió thoảng mơ hồ Cuốn phăng chúng mình đi như những hạt cây no gió Chúng mình có thể đã chẳng kịp gặp nhau […] Nhưng tình yêu của anh và em Tình yêu Chẳng bao giờ kết thúc Không sinh ra, nên cũng chẳng chết đi Trôi mãi mãi như con sông dài rộng Đổi bến bờ và đổi những môi hôn Đoạn dưới đây là caption cho bức ảnh đăng năm đó: Mấy hôm nay đám cưới dồn dập, bạn bè cũ lên xe bông hết cả, đâm ra tôi cũng nhiều suy nghĩ. Tôi nghĩ là trong tình yêu bao giờ chúng ta cũng chia tay hai lần: một lần khi nói chia tay, và một lần khi người kia lên xe hoa đi lấy chồng hay lấy vợ. Ngày ấy sẽ hơi lạnh, gió hiu hiu (người ta hay làm đám cưới vào những hôm như thế, rất là khéo), chúng ta sẽ đang bận làm một việc gì đó (họp công ty, soạn báo cáo, giảng bài), và bỗng dưng một người bạn cũ nhắn tin báo rằng người ta sắp lấy chồng/ lấy vợ rồi đấy, vào ngày này giờ này, đã biết chưa. Thế là bỗng dưng chúng ta sẽ dừng hết những việc đang làm, đầu óc chúng ta tua lại những mùa đông và mùa hè xưa cũ, tất cả hiện về như phim quay chậm. Trong mấy phút chúng ta quên mất ngày hôm nay mà sống trong ngày hôm qua. Chúng ta sẽ buồn một tí, chỉ một tí thôi. Chúng ta sẽ nhấc máy tìm một số điện thoại từ nhiều năm nay không nhìn thấy, gọi cho người kia chúc mừng hạnh phúc trăm năm. Người kia sẽ ngạc nhiên lắm, và có khi còn hỏi ai gọi đấy, vì họ không còn nhớ giọng của chúng ta nữa rồi. Chúng ta cũng sẽ được chúc một điều tương tự, rằng anh/em cũng sớm lấy vợ/ chồng đi nhé, và sau này hạnh phúc nhé, bao giờ có bé con thì gửi ảnh cho em xem. Cả hai sẽ cười thật vui, và khi dập máy chúng ta sẽ vỗ tay, biết rằng tất cả những gì còn lẩn khuất trong tâm hồn, hôm nay thế là biến đi hết sạch. Chúng ta vui vì biết rằng ít nhất đã có một người đi đến hạnh phúc cuối cùng. Khi ngày mai đến, ngày hôm nay sẽ hóa thành ngày hôm qua và những chuyện không vui sẽ lùi xa thêm một bước. Chúng ta sẽ đóng cánh cửa đi về quá khứ và ôm thật chặt người yêu hiện tại của mình, cho người ấy biết rằng chúng ta yêu người ấy thật nhiều, và cảm ơn người ấy vì đã cảm thông cho những suy nghĩ ích kỷ của chúng ta. Chúng ta cũng sẽ cảm ơn bạn bè thân quen nữa, vì trong mấy ngày liền họ sẽ rất nhẫn nại lắng nghe chúng ta kể lể. Tất cả mọi người rồi sẽ đều được hạnh phúc. Đổi bến bờ, và đổi những môi hôn. TÌNH YÊU (Amor) Là do em, Giữa vườn hoa rực rỡ Khi chợt nghe Mùi hương của mùa Xuân Anh thấy đau Anh đã quên khuôn mặt Quên đôi tay Quên cả đôi môi em nữa Vị của nó trên môi anh từng-đã-ra-sao? […] Anh đã quên Giọng em Giọng-nói-hạnh-phúc của em Cả đôi mắt em anh không nhớ nữa Như đoá hoa gắng tìm lại mùi hương Anh gắng Bấu víu vào Ký-ức-nhoà-nhạt Về em Anh sống với nỗi-đau-như-vết-dao Mà mỗi khi chạm tới Em lại gây thêm những tổn thương không thể nào chữa nổi Sự mơn trớn của em quấn bọc lấy anh như giàn dây leo quấn bọc lấy mảnh-tường-u-thảm Anh đã quên tình em Nhưng sao bóng em vẫn thấp thoáng nơi khung cửa sổ đâu đây? Là do em, Mùi hương oi nồng của mùa hạ làm anh đau Là do em Anh lại tiếp tục truy tầm những dấu hiệu mở ra khao khát Những đoá-sao-băng Những vật thể rơi (Ghi chú: Bài này không phải mình dịch, mà là của một anh dịch giả tên Như Huy. Hôm đó mình tình cờ đọc thấy trên facebook nhưng giờ tìm lại không được vì lâu quá rồi, mà cũng thân quen gì với anh ấy để mà inbox xin lại bản dịch. Phần trên đây chép theo trí nhớ, nếu bác Như Huy có search tên mình mà ra cái blog này thì xin bác tha lỗi cho vì trí nhớ chắc là ẩu, dù hôm đấy thích quá đọc đi đọc lại tới mấy lần.)