Đây là Frances. Frances 27 tuổi. Frances mới chia tay người yêu. Frances không có nhà. Frances không có định hướng nghề nghiệp. Frances không có bạn. Frances không có tiền. Frances lúc nào cũng cười. Khoảnh khắc đầu tiên xem Frances Ha tôi nghĩ ngay đến Annie Hall của Woody Allen. Cả hai đều cô đơn nhưng Annie nghiêm nghị hơn còn Frances vô tư như một đứa trẻ. Thêm một điều nữa: Annie có người yêu còn Frances thì không. Hai mươi bảy là một cái tuổi dở dang: chưa quá già (30 mới tính là già) nhưng không còn trẻ nữa. Những vấn đề thường gặp ở tầm tuổi này: sự nghiệp chưa có gì (thậm chí thất nghiệp), tài chính chưa vững vàng (thậm chí nợ chồng chất), tình yêu không như ý muốn (thậm chí chia tay), bạn bè dần biến mất (vì ai cũng có cuộc sống riêng rồi). Frances gặp phải tất cả những vấn đề trên. Nhưng mọi chuyện vẫn nằm trong khoảng “có thể chịu đựng” nếu xung quanh mình mọi người cũng gặp một (hoặc một vài) vấn đề tương tự. Chúng ta sẽ không bị cảm giác mình là kể thất bại duy nhất. Và vì có chung vấn đề, chúng ta sẽ có người để tâm sự và cuộc sống như vậy nhẹ nhàng hơn biết bao. Giai đoạn tồi tệ nhất sẽ bắt đầu khi những người bạn thân tách xa khỏi mình: họ có người yêu và bắt đầu thăng tiến trong sự nghiệp. Những người trước kia đêm nào cũng ngồi hút thuốc lá cạnh cửa sổ cùng mình nay chỉ còn biết đến người yêu và hàng tháng trời không gặp mình nữa. Và khi những người ấy nhớ ra và hỏi thăm mình vài câu qua điện thoại, mình nói dối rằng cũng đang tận hưởng một cuộc sống tuyệt vời: đang hẹn hò, đang du lịch nước ngoài, đang có một việc làm ổn định, đang thuê một căn nhà thật xinh. Trong phim có cảnh Frances đột ngột đi Paris du lịch (mặc dù không có tiền) chỉ vì trong một bữa tối cô thấy ai cũng từng đi du lịch Paris mà mình thì chưa. Sophie (bạn thân của Frances) chuyển tới Tokyo với chồng sắp cưới. Cô không lấy gì làm hạnh phúc nhưng Sophie làm một blog để khoe với Frances rằng mình đang có một cuộc sống tuyệt vời. Còn Frances thì nói dối với Sophie rằng mình đang có một sự nghiệp rất thành công. Cảnh đẹp nhất trong phim là cảnh cuối, khi tất cả những người bạn cũ dắt người yêu đến xem một buổi biểu diễn của Frances (Frances là vũ công) và…À mà thôi tôi chả kể nữa đâu, các bạn tự xem phim nhé.