Bài dưới đây dịch từ “La rama robada”, một bài thơ rất nổi tiếng của Pablo Neruda. Pablo kể chuyện một buổi tối ông rủ người yêu đi hái trộm hoa trong khu vườn cấm. Khi trèo lên cao, vòm cây phủ đầy hoa táo rung lên dưới bước chân hai người và ông ví nó như bầu trời đầy sao run rẩy. (Tôi dịch là vòm trời, nhưng chữ ấy không sánh được với chữ firmamento trong tiếng Tây Ban Nha.) Trên đường về, Pablo thấy vài bông hoa dính vào gót chân người yêu và ông nói rằng những ngôi sao ấy cùng với bước chân nàng đã mang mùa xuân về. Trong đêm hai đứa mình hãy đi đánh cắp một cành hoa Mình sẽ vượt qua bức tường trong đêm đen của khu vườn cấm hai chiếc bóng đi dưới bóng cây Mùa đông vẫn chưa đi mất và cây táo hiện ra đột ngột biến thành thác nước chảy đầy sao thơm phức Trong đêm mình hãy đi trèo qua những nhánh cây lên vòm trời run rẩy và bàn tay nhỏ bé của em và của anh sẽ đánh cắp những ngôi sao Và lặng lẽ trên đường về dưới màn đêm và dưới bóng cây theo bước em hương hoa im lặng bước vào nhà và theo bàn chân em đầy sao là mùa xuân tinh khiết.