Em xấu xí của anh

Hôm nay xem lại sổ sách thấy có bản dịch này đang dở, mình ngồi sửa nốt để đăng lên.

Đây là Soneto XX trong tập Cien Sonetos de Amor của Pablo Neruda. Ông tả Matilde bằng những cặp thơ song song, cứ một câu tả nét xấu lại một câu tả nét đẹp (“mi fea” rồi lại “mi bella”); kể một loạt xong ông kết luận rằng dù đen dù trắng thì ông vẫn yêu Matilde.

Bài này không có hình ảnh nào xuất sắc nhưng nó nói được một tâm trạng rất đời thường của các cặp đôi. Lúc mới yêu ắt hẳn ai cũng thấy người tình của mình xinh đẹp hoàn hảo, nhưng yêu lâu rồi những nét bất toàn mới lộ ra. Đây là một thử thách quan trọng: liệu tình yêu của chúng ta có đủ lớn để yêu cả nét xấu xí của người khác?

Lưu ý rằng mình nói “tình yêu đủ lớn” mà không phải “đủ chân thật”, bởi vì tình yêu cho cái đẹp ngoại hình là thứ có thật và nó xứng đáng xếp ngang với tình yêu cho tâm hồn.

 


Em xấu xí của anh,

trông em như hạt dẻ bé xinh quên chải tóc,

em xinh đẹp của anh,

em đáng yêu như ngọn gió mơn man,

em xấu xí của anh,

từ miệng em tạo hóa nên làm ra hai cái miệng,

em xinh đẹp của anh,

môi em hôn mát lạnh tựa dưa gang

 

em xấu xí của anh,

em giấu nơi đâu bầu ngực

nhỏ như hai cốc gạo?

anh thích ngắm hai vầng trăng trên ngực:

hai ngọn tháp khổng lồ trong vương quốc da thịt của em.

 

em xấu xí của anh,

biển khơi chẳng có thứ gì giống móng tay em hết

em xinh đẹp của anh,

người tình ơi

anh đã đếm mọi vật trên tấm thân em

từng đóa hoa, từng ngôi sao, từng ngọn sóng

 

em xấu xí của anh,

anh yêu em vì vòng eo như vàng khối,

em xinh đẹp của anh,

anh yêu em vì trán em có một nếp nhăn,

dù em là bóng đêm hay ánh sáng,

người tình ơi,

anh mãi yêu em.

 

 

 

Lớp Méo Miệng
Sắp Khai Giảng!